Thursday, November 26, 2009

Song thất


E làm người rất đúng với 2 chữ này: song thất. Là thất vọng và thất bại. Khi e đặt chân đến đất nước này, e chỉ là một đứa trẻ 18 tuổi, suy nghĩ giản đơn, yêu cuộc sống, và yêu mọi người. E hết lòng học hành vì hi vọng mình có thể tiếp tục đeo đuổi ước mơ làm bác sĩ của mình, khi trở về VN e còn về lại trường đh y dược, tự hứa với lòng mình sẽ có một ngày e quay lại nơi đó với tư cách là một bác sĩ. E hớn hở đặt chân vào đại học, tràn đầy hi vọng con đường tương lai đang mở ra rực rỡ trước mắt mình. Những lúc đó ngọn lửa trong lòng e vẫn cháy hừng hực, e vẫn đang sống. Sau đó e nhận ra giá trị của đồng tiền, e từng đi làm ngày đêm, không có thời gian nghỉ ngơi, vừa dạy trên trường, vừa đi bán ở chợ Tàu, lại đi học thêm. E từng tưởng mình sẽ không chịu nổi, nhưng e đều vượt qua. Đầu năm nay, e lên đến đỉnh cao của thành công, e trở thành project manager và được tự mình create những chương trình có ích để giúp đỡ mọi người. Không phải đó là điều e mong muốn sao?

A biết không, cho đến đầu năm nay, e mới nhận ra mình đã tự lừa dối bản thân, e không là ai, và không thể làm nên chuyện gì. E bất tài, bất lực trước bản thân mình. E biết nếu e không tự mình đứng dậy sẽ không ai có thể giúp e. Nhưng bản thân e đã nản lòng với cuộc sống… E thật sự nản lòng.

1 comment: