Wednesday, December 23, 2009

THERE'S A BIG HOLE ... RIGHT HERE!

Dạo này e thường hay tỉnh giữa đêm, nhận ra trong tim mình có một lỗ hổng quá lớn. Hình như e biết sự hiện diện của lỗ hổng ấy từ lâu nhưng e không đối diện nó, e nghĩ rằng từ từ rồi nó cũng phải tự lấp đầy thôi.
Chưa bao giờ e thấy mình bị ức chế khả năng biểu cảm như thế này. Trước đây có chuyện gì e cũng nói, đụng chuyện bực thì chửi, e sẵn sàng đứng lên, sẵn sàng chống đối… e hận thù, e gay gắt, e muốn làm cho những người khác phải tổn thương, phải chấp nhận họ sai. Cho tới khi e nhận ra, thật ra trong câu chuyện này, không có ai là người sai, cái ngày e đủ lớn, đủ thông minh để nhận ra thật ra không ai sai, là ngày e thấy trái tim mình lủng một lỗ. E mệt mỏi với những lý luận vì không biết đâu là đúng, đâu là sai. E chọn cách không nói nữa, cảm giác như mình là đứa trẻ tự kỉ.
E nhớ khuôn mặt những người bạn trai lúc e từ chối họ, họ không hiểu tại sao, giống như họ chết mà không hiểu tại sao họ chết. E càng để tâm hồn mình lặng đi, e càng nhìn rõ con người, càng đoán biết trước họ sẽ làm gì. Và khi họ làm như thế, e mỉm cười… e không phải người phức tạp, nhưng người khác luôn nghĩ rằng e phức tạp. E không suy nghĩ nhiều nên mọi người càng nghĩ e suy nghĩ nhiều.
Có 1 lần duy nhất trong đời, e tự nguyện hôn một người đàn ông. E từng tin rằng mình có thể hi sinh tất cả vì người ấy, tất cả.
Những người đàn ông tiếp theo, khi họ đến quá gần, e thường đẩy họ ra, hoặc tự e bỏ chạy khỏi cuộc tình ấy.
E thông minh, e học giỏi, e khéo ăn nói, e sắc sảo, e tinh tế… để làm gì?
E ước gì mình ngu một tí, vậy thì e sẽ không có khả năng đeo đuổi ngành ấy, không có khả năng ước mơ lớn
E ước gì mình học kém giỏi một tí, vậy thì bố mẹ sẽ không kì vọng quá nhiều ở e, sẽ không chê những ngành e đang học là một bộ môn sỉ nhục trí tuệ của e
E khéo ăn nói… e ước gì mình đừng khéo ăn nói, để e không hiểu con người quá nhiều, nếu e không khéo ăn nói thì e sẽ không có khả năng làm tổn thương người khác một cách trầm trọng… chỉ vì khả năng ăn nói của mình, e có thể làm người khác hoàn toàn tin tưởng mình, e có thể chạm đến phần sâu thẳm nhất trong bất kì con người nào. E ước gì, mình đừng có khả năng ấy.
E không muốn mình sắc sảo, người ta nói phụ nữ đa đoan quá sẽ khổ. Nếu e không sắc sảo, không quyết đoán thì có lẽ e đã đi qua nhiều cuộc tình, e sẽ để những người đàn ông đó ôm e, hoặc làm gì đó họ muốn và e thì đơn thuần một tí, ờ thì họ yêu mình đó… cứ để họ thể hiện đi…
E cũng chẳng muốn mình tinh tế… vì khi e tinh tế là lúc e có thể cảm nhận, có thể “ngửi” ra người khác nghĩ gì, hay cảm nhận như thế nào. Và những điều đó quay ngược lại làm e tổn thương, nhưng không thể nói ra.
………………………………………………………………………………………………………

No comments:

Post a Comment